11.9.2005
Một phút mặc niệm cho
Ngày 11 tháng 9 năm 2001

Anh,

Ha ! Hôm nay đúng 4 năm quân khủng bố "Al Qaïda" đánh sập 2 tháp đôi bên New York. em vừa đề ngày chợt sực nhớ ngay.
Để em kể cho anh nghe ngày hôm ấy :
Vào 15 giờ 15 chiều thứ Ba (giờ Paris) tức 9 giờ 15 New York. Đúng pin giờ đó, em bị tụi "du côn" tấn công trên chuyến Mê trô số 7. Giữa trưa đông người mà chẳng ai dám làm gì chúng nó cả. Tại vì em ngồi ghế phía bên trong.
Anh còn nhớ, hè năm ấy, Cô H nhờ em vào trông chừng nhà và đưa rước con trai 7 tuổi của Cô. Vì cả hai vợ chồng đều bận việc.

Thằng nhỏ, tuổi chừng 18, 20, theo sau có 2 thằng nữa. Nó thấy còn một ghế trống liền chen vào ngồi - 5 phút sau nó kéo "fermeture" quần xuống. Nó móc "thằng con" của nó ra và bảo em... Em giận xanh mặt, điếng cả người, nói với nó : "Tao đáng bà Nội mày...". Nó trả lời : "Đâu có sao !". Em nhịn hết nổi bèn hét lên : "Cứu tôi ! Cứu tôi !". Hành khách kẻ đứng, người ngồi nhìn dáo dác như tìm tiếng kêu cứu ... rồi sang nhìn thấy em, họ tỉnh bơ. Không ai nói gì cả. Mắt em nhìn lên chỗ "báo động SOS" cách xa em khoảng 5 người đứng. Em nhìn đồng hồ 15 giờ 15. Trong đầu em chợt nghĩ : "Trời, mình mà bấm chuông báo động thì nguyên chiếc Mê trô phải ngừng, trễ giờ rước Bé Ti, vì Ti ra 16 gờ 30, và làm phiền biết bao người sẽ bị trễ nải...". Em chùng người lại mà tim em nó đập thình thịch sắp lọt ra ngoài lồng ngực. Tự nhủ : "Mình phải ráng nhịn, để không ai vì riêng mình mà bị trễ nải - nhất là đã hứa với H. sẽ đến rước Bé Ti đúng giờ...". Sắp tới trạm kế xe ngừng, thằng "du côn" kéo "fermeture" lên và nó đứng dậy đi xuống Mê trô. Lúc đó em chỉ còn nước là niệm : "Nam Mô Cứu Khổ Cứu Nạn Quan Thế Âm Bồ Tát".
Tới trạm De l'Est sang qua RER về Gagny. Em đi như chạy, về tới nhà H mở cửa vào để lấy chìa khóa xe đi rước Bé Ti, nhìn đồng hồ còn hơi sớm, em đến bấm TV... Ôi, hỡi ơi ! Thấy chiếc máy bay đâm vào Tháp Đôi New York. Xướng ngôn viên đài TF1 nói : "Tin đặc biệt tai nạn máy bay...". Em ngồi xem cỡ 15 phút rồi em đi rước Bé Ti về tới nhà gần 17 giờ. Vừa vô tới cửa lại nghe TV nói gì khủng bố, khủng bố ! Vì khi em đi rước Bé Ti, em không tắt TV. Em lên phòng khách xem thì thấy chiếc máy bay thứ 2 đâm vào Tháp còn lại, khói lửa ngút trời NY. Ôi thôi, em gọi điện thoại cho bạn bè hay lung tung... Em lại nghĩ tới con trai em, Philippe và vợ nó hay đi công chuyện ở NY. Em phone hoài chẳng có ai trả lời chỉ nhắn máy. Làm em lo lo.
Những chuyện gì xẩy ra sau đó thì nay Anh và tất cả mọi người đã biết hết rồi. Chúng ta nên có phút mặc niệm cho những nạn nhân vô tội đã chết oan trong thảm cảnh "911 Twintowers New York" !

vdn