16.9.2005
Bấm vào đây để xem hình lớn hơn.



Tên hình: ropa4976.jpg

Lần xem: 3

Cỡ: 23.1 KB

ID: 1286

Anh,
Hai hôm rồi, em chẳng kể chuyện gì cho Anh nghe cả. Đừng giận "con chim nhỏ" của Anh nha !
Anh biết không ? Đáng lý ra đêm nay em đi ăn cơm và xem "Show LIDO" với ca sĩ TA và vài người bạn. Nhưng em phải hồi lại - có lẽ tối mai ? - Tại vì tối qua ghé chơi nhà hàng "Cây Ớt" - Vì ngồi ngay luồng gió từ máy lạnh bay ra - Ở lại nghe ca sĩ TA kể chuyện vui những ca sĩ "Nội & Ngoại" và những nàng "Kiều" với các "VK" ở SG. Em cười muốn tắt thở. Mãi đến 2 giờ khuya em mới quá giang Ánh Lệ về nhà.
Sáng ngủ dậy thấy khó chịu và ắt xì quá xá. Em muốn bị cảm rồi Anh ơi ! Anh ở đâu ? Sao Anh chưa về bên em ?! À, Anh bận mà em quên !

Anh ơi ! Lại khuya nữa rồi. Thôi, em đi ngủ sớm cho khỏe để tối mai em đi chơi.
À, em nhớ mãi câu của Anh hứa : "Anh sẽ tạo cho em là người đàn bà hạnh phúc nhất thế giới" - Thật sự lời hứa ấy, Anh vẫn chưa thay đổi.
Tạ ơn Quân Tử.
Hẹn Anh ngày mai.


18.9.2005

Anh,

Vạt nắng thu vàng gợi nhớ thương
Yêu ai hồn mộng tim vấn vương
Tao phùng xa lắc, chờ, chờ mãi
Biết đến bao giờ vai tựa nương !!


Nắng thu đang tỏa sáng rực cả vùng trời Paris làm tinh thần em vui lên. Em đang sửa soạn đi Paris 13 nữa đây.
Anh à ! Em kể chút này cho Anh nghe nha ! Hồn em đang mông lung lững lờ như ở tận trời xanh - trái tim em đang rung động - bởi một hình bóng một người... Này, Anh có tin em đang bị sóng "tình" lởn vởn trong hồn em hay không ?
Há, hỏi Anh như hỏi đố. Vì Anh chẳng bao giờ tin em có thể yêu ai ngoài Anh. Vì Anh cho là em lãng mạn tự giàn dựng trong đầu làm như kẻ si tình để viết tiểu thuyết. Và nhiều lần Anh ôm em vào lòng, âu yếm nói khẽ : "Trên cõi đời này, chỉ có một mình Anh yêu em nhất nhất thôi - Nếu em sa ngã - em sẽ gặp những tay đểu giả chọc trời đấy nhé !".
Nhớ lại câu Anh nói trên làm em ớn ớn.


19.9.2005

Anh,
Ngoài trời nắng thu vằng vặc tỏa xuống, nhưng trong nhà hơi se lạnh. Em nghe lạnh ngoài da, lạnh cả trong lòng.
Em chạnh nhớ những tháng đầu quen Anh, em giống như bà "thầy đời" chỉ dạy Anh dùng tâm lý và cách đối xử với vợ Anh (em thường gọi vợ Anh là Tata). Chỉ trong vòng sáu tháng Tata tỉnh trí và nhớ lại tất cả. Có lẽ nhờ giọt nước mắt xúc động khi Anh trao tận tay bà đóa hoa hồng thứ... có lẽ lần thứ 20. Từ đó tâm trí Tata phục hồi trở lại.
Vài tháng sau, Tata được về nhà luôn. Kể như vĩnh biệt nhà thương "Tâm Thần".


Em còn nhớ, có một lần Anh gọi lên thăm em mà giọng nói của Anh hơi bực bội - em liền hỏi :
- Có phải Anh và Tata gậy lộn không ?
Anh nói :
- Sao em biết ?
- Linh cảm !

Em liền bắt Anh kể cho em nghe vì sao mà hai người gây lộn ? Ai có lỗi ?
Anh trả lời nhanh chóng :
- Thì Tata chứ ai !
Em lại nghiêm giọng :
- Không. Chính Anh là người có lỗi với Tata.
Anh cáu lên :
- Tại sao em nói vậy?
- Đừng vội nóng Anh à !
- Chứ tại sao, em cho Anh là người có lỗi.
Anh hãy bình tĩnh nghe em hỏi đây :
- Tata có ngoại tình không?
Anh nhanh nhẹn trả lời :
- Tuyệt đối là không !
- À, vậy thì Tata đâu có lỗi.
Anh liền kể : "...'No' hẹn với người thợ sửa ống nước mà 'No' đi chơi bên nhà mấy người bạn của 'No' không nhớ về nhà để người ta chờ cả buổi chiều". - Chỉ có vậy thôi à ! Thì Anh vẫn là người có lỗi.
- Tại sao em cứ khăng khăng cho Anh có lỗi ?
Em trả lời chậm rãi :
- Vì Anh có em. Có em nè !

Anh im lìm vài giây. Rồi Anh (có lẽ giả vờ) hỏi em :
- Anh không hiểu em muốn nói gì ?
- Anh có lỗi với Tata, vì Anh có em, Anh là kẻ ngoại tình.
Anh lại im lìm lần nữa...

Từ đó đến nay, Anh chẳng bao giờ trách hay nói 'xấu' Tata cho em nghe điều gì cả.

Rồi công cuộc làm ăn phát đạt. Em khuyến khích Anh mở thêm chi nhánh bên Vienne (Áo Quốc).

vdn


21.9.2005

Bấm vào đây để xem hình lớn hơn.



Tên hình: Niagara_Falls_At_Night_Ontario_Cana.jpg

Lần xem: 3

Cỡ: 22.6 KB

ID: 1287
Thác Niagara (Ontario - Canada)
Anh,
Hôm nay trời vào thu, làm em nhớ lại những năm mình còn đi làm việc chung và cùng tận hưởng những thứ tuyệt vời trong đời.
Anh còn nhớ thu năm nào hai đứa mình đi tìm hoa thơm, cỏ lạ để chụp hình ở bên Canada không ? Có lần mình đi trong lúc mùa thu. Sẵn đường không xa Ontario - Anh chạy thẳng tới viếng thác NIAGARA này - và nối đuôi để lên "Tour" ăn cơm. Mình muốn ở lại đêm mà khách sạn không còn một phòng nào trống cả. Họ bảo phải đặt phòng trước 3 năm vào mùa thu (?). Nên mình phải lái xe thẳng về Torronto.
Ôi, những kỷ niệm đẹp tuyệt vời !

vdn