Thư Cho Người Tình
16.11.2006


Paris Tuyệt Vời

Paris đất mộng mơ
Của biết bao Người Thơ
Chờ mong đặt chân đến
Cho thỏa ý mong chờ
Sao ta lại thờ ơ
Đêm nay dưới trăng mờ
Hỡi Paris yêu dấu !
Hồn ta đang ngẩn ngơ .
Thương Paris vô bờ...
........
việt dương nhân
(Bên bờ Sông Seine, đêm thu 16.11.2006)

*
Anh,

Đêm nay trời se se lạnh, tiếng gió lùa xào xạc hoà lẫn tiếng mưa rơi rỉ rả ngoài hiên - Trong nhà sưởi ấm với nhiệt độ 23°. Em ngồi dưới ánh đèn trước máy điện toán gõ_viết thư cho Anh... với một tâm hồn lắng đọng. Vâng ! Thật lắng đọng ! Vì bao nỗi lo âu những ngày qua, nay đà tan biến hẳn - Hồn em lâng lâng đang chìm vào dĩ vãng xa xưa... và nhảy ra được vài "con cóc"... Paris ! Paris ! Paris đẹp tuyệt vời ! Paris đã đánh dấu cuộc tình của chúng mình và ghi đậm hình ảnh với bạn bè trên những con đường lớn, nhỏ, những đại lộ, những nhà hàng bình dân và những nơi sang trọng của đất Kinh Thành Ánh Sáng Hoa Lệ này - Biết bao yến tiệc, dạ hội, quần là, áo lụa, chưng diện chẳng thua gì Tiểu Thư, Công Chúa. Với biết bao tiếng cười rộn rã hưởng chung niềm vui hạnh phúc của chúng ta... Nhớ không Anh ? Làm sao quên được phải không Anh ? Nhưng giờ đây chỉ còn ghi lại hình ảnh kỷ niệm mà thôi... Bạn bè của em vẫn còn ở lòng vòng, trong và ngoài Paris - Nhưng chỉ có vài đứa liên lạc thăm nhau thôi. Và có vài đứa đã "đi" xa. Đã qua bao năm em sống quây quần với những người "bạn mới" trong giới nghệ sĩ, văn thơ. À, không. Kể từ ngày em đổi căn nhà gần bảy năm qua thôi ! Em đã hiểu vì sao ? Và hiểu rất rõ Anh à !

Lại có người hỏi : Anh là ai ? Anh có thật hay em đặt chuyện dựng lên ? Em chỉ cười cười và trả lời : Nếu thấy thật thì là thật - Mà thấy giả thì nó giả hà ! Mọi sự giữa đời như huyễn hoá, vô thuờng, thật_giả do tâm - Giữa đời "sống mộng - chết mê" ai nào thấy rõ ràng cho được đây ?! Em biết nói như vậy, mà đôi khi em không buông xả được - cứ khư khư cho là THẬT !!! Thôi dừng chuyện (hoang đường) này.

Hôm nay có Thiên Kim gọi về thăm em - Kim gởi lời thăm Anh - Và bữa nay em ít đọc chữ nên đôi mắt bớt lờ mờ và ít xốn. Ngày mai em đi khám mắt... Hy vọng chẳng gì quan trọng.
Bây giờ em cầu nguyện cho Anh mau bình phục. Anh mới khoẻ khoẻ lên được mấy ký lô - Rồi bệnh "thương hàn" nó vật Anh ốm trở lại - Suốt... từ đầu mùa thu năm rồi đến năm nay hết bệnh này tới bệnh kia đến Anh và cả em nữa. Kinh khủng cái năm (con chó Bính Tuất) này. Em lại đổ thừa là năm tuổi - bày đặt tin dị đoan... Lại thêm một lần nữa Anh thoát khỏi Tử Thần. Chắc chắn là cơn bệnh cuối cùng với Anh rồi - không lẽ bệnh hoài hay sao ?
Từ năm Anh hưu trí... Rồi người ta mời Anh làm Chủ Tịch "Hội Hoa Hồng" của nước Pháp - Đó là việc làm Danh Dự chứ lương bổng đâu có bao nhiêu - Bởi vì Anh sợ nghỉ làm ở nhà buồn nên nhận lời mời của Hội. Nghỉ hưu chẳng chịu nghỉ ngơi để đi chơi cho thoải mái trước khi về già... Mà lại đi nhận việc "vác ngà voi" - Việc làm thì chẳng có gì nặng nhọc - Nhưng tuần nào cũng hội họp, ăn uống... Mấy năm sau thấy Anh mệt, em đã khuyên Anh nên từ chức sớm. Vì già rồi cần nghỉ ngơi - Anh không nghe lời em.. ha ha... Theo em nghĩ, tại vì Anh bị đuối sức nên con bệnh dễ dàng tấn công và quật Anh nằm luôn hơn một năm nay. Anh thấy không ? Bây giờ dẫu có tiền nhiều cách mấy cũng phải chịu thua những con bệnh nó hoành hành khi con người đã vô tuổi già ! Làm sao mua được sức khoẻ đây ?! Nhưng ai về hưu sao hay bệnh này, đau nọ quá !

Năm rồi em nghe tin ông gác gian nhà cũ của em ở bên kia đường - Ông mới nghỉ hưu vào đúng tuổi 65 - Thì con ung thư (cancer) nó nằm chờ sẵn - Thề là nó nhào vô ông... Chỉ có 6 tháng thì ông "Trả Nợ Đất" - Rồi mới đây lại nghe ba của bạn cháu (tạp tàn) của em... Ông vừa nghỉ hưu 3 tháng, chẳng biết ông buồn chán gì - ông nhảy lầu 16 tầng nát thây bễ đầu óc văng ra đầy tường ! Nghe phát rùng mình rởn óc luôn.
Anh ơi ! Hãy vui với gia đình và bé Elzo, cháu ngoại nha Anh !

(...)
Xin lỗi Anh, có soạn giả Nguyễn Phương gọi nói chuyện nãy giờ về ca hát, đời nghệ sĩ Cải Lương... hơn nửa tiếng đồng hồ vui quá chừng. Em tạm dùng bút nơi đây...
Chúc Anh mau bình phục.
vdn