Anh,
Hôm nay, ngay giây phút này... mọi tin tức từ Mẹ em bên Sài Gòn, Anh ở Lyon, Philippe bên LA, Thiên Kim ở trong Paris 14 và chung quanh những bạn bè gần xa tất cả đều bình yên. Tinh thần của em cũng nhẹ nhàng không bận lo lắng gì cả.
Em vẫn biết còn lắm người đói nghèo ở ngoài kia, và khắp nơi trên quả địa cầu này. Làm sao "Lấp Bằng" cho nổi đây !
Em chỉ thường cầu nguyện cho những kẻ khốn cùng được một cuộc sống tương đối vừa đủ. Nghe qua cũng buồn quá hả Anh !
À, còn hơn tháng nữa là kỷ niệm chúng mình sẽ được 23 năm. Em còn nhớ, có chị bạn nói : "Này, bồ gặp R. ngày "Lễ Tình Yêu = Saint-Valentin" sẽ bền lắm đó...". Lúc ấy, thật sự em chẳng nghĩ gì hơn ngoài việc tìm "Quân Tử" để giúp em ra khỏi việc làm ban đêm, có việc làm ban ngày để lo cho 2 con em như người mẹ bình thường. Trước khi gặp Anh, em đã "bị" người ta gạt liên tu bất tận. Em cũng mấy lần ôm "hận" trong lòng... Nhưng rồi tự an ủi :
"Mò kim đáy biển đâu màng
Một người tử tế đổi ngàn bất nhân"
Thế là em gặp Anh... Lẽ đương nhiên em cố gắng cầu nguyện Ơn Trên giúp em "xóa hận" mà chỉ tìm một người tử tế "Đại Trượng Phu" có tấm lòng bao dung rộng lượng và phải là "Cự Phú" mới đủ khả năng giúp em... Vì em phải lo cho Mẹ và 3 gia đình anh & chị cộng chung hơn 40 chục mạng bên nhà (VN 1983) và cả 3 mẹ con em nữa ! Khổ, khổ, chồng thêm khổ... Em chỉ cầu nguyện... Rồi một hôm soi gương ngắm mình, em lại nghĩ tới Nguyễn Du...?!
Ô, Đức Mẹ ! Phải rồi ! Em nhớ rồi, trong giấc ngủ Đức Mẹ Lộ Đức hiện về báo mộng hào quang tỏa sáng rực và tặng trao cho em một cành hoa tuyệt đẹp... Hình như hoa hồng này nè Anh ơi ! Sao lại có sự trùng hợp lạ kìa ? Tâm hồn em đang mơ màng lâng lâng thật kỳ diệu đây ?

Cảm tạ ơn Mẹ Maria

Khi ấy, 2 con em đang vào tuổi dậy thì. Em rất sợ bỏ chúng vào ban đêm nên em cầu nguyện Đức Mẹ và Quan Thế Âm Bồ Tát. Một đêm mùa đông đó, em nằm chiêm bao gặp mẹ Maria "bay" xuống, hào quang tỏa sáng rực rỡ, Mẹ đến vuốt tóc em và tặng cho em 1 đóa hoa giông giống như hoa hồng trên... Em vẫn còn nhớ mồn một y như thật.
Từ ngày Ơn Trên gởi Anh đến với em. Trong suốt 23 năm về vật chất em sung sướng vô cùng. Còn tinh thần thì có phần thiếu may mắn vì con Anh... Còn con em thì gặp bệnh nan y không thể chữa dứt được... Dể an ủi : "Trên đời không thể có hạnh phúc tuyệt đối được". Cũng phải có một khía cạnh nào "bất như ý" Anh à !
Chắc chắn cũng nhờ lòng thành, tâm lành và cộng thêm đức tin tuyệt đối của em đối với những Đấng Lành như : Phật, Chúa, Mẹ Quan Thế Âm Bồ Tát & Đức Mẹ Maria. Tất cả những Đấng Lành ấy đã họp lại cùng đưa em qua bao cây cầu "Lửa" giữa đời này. Và em tin chắc là các Đấng Lành này đã gởi Anh đến tặng cho em. Sau khi gặp Anh, rồi Anh đem em vào hãng "H" làm việc... Nhờ lãnh lương khá cao, cuối tuần thong thả em đi làm thêm nên tiền bạc rộng rãi mới 'đưa' được biết bao người "Qua Sông".
*
Giờ đây, em mỉm cười thấy lòng sung sướng bởi chính em là kẻ lái chiếc "Thuyền Tình" này đến ngày nay được êm đẹp. Tất cả mọi người đều được hạnh phúc. Nhất là Tata (BX) của Anh. Nhờ Tata là người đàn bà hiền lành, không tò mò nên 23 năm Tata chẳng bao giờ hay biết chồng mình ngoại tình. Tata rất xứng đáng hưởng những hạnh phúc ấy. Em là kẻ núp bóng của Anh để làm được bao việc lành cho tha nhân.
Tâm hồn em không bị mặc cảm tội lỗi gì cả mà ngược lại rất hạnh phúc nhẹ nhàng, bởi chính em là người xây dựng và giúp Anh trở về với gia đình và em tạo dựng lại hạnh phúc của Anh và Tata Y.
Đến giờ này thì "ván đã đóng thuyền" hạnh phúc vững bền tới hơi thở cuối cùng. Em biết mình không thay đổi. Và tin tưởng Anh cũng chẳng đổi thay. Ngoại trừ khi chúng ta đến ngày "Trả Nợ Đất" phải chấp nhận thôi. Ý, mà em hẹn Anh kiếp sau. Vì em nguyện thay xác mục nát xong, sẽ trở lại thế gian với thân thể khác. Nhưng tâm hồn "Bách Nhẫn - Thái Hòa" em xin giữ mãi mãi.
Mãi ghi nhớ tình Anh.
vdn
*
4.1.2006
"Cánh Hồng Của Anh"
Chiều mùa đông, nghe trong lòng bao nhớ nhung
Tình của Anh chẳng đủ lời để nói tận cùng
Lòng bao dung giữa đời chỉ có Anh thôi
Gió cuốn mây ngàn trôi
Anh hứa một câu rồi, mãi mãi giữ y lời...
Rằng :
Này cánh hồng bé nhỏ của Anh ơi !
Anh sẽ yêu em suốt cuộc đời
Anh sẽ cho em hạnh phúc tuyệt vời
Và, Anh sẽ xóa đi những ngày xưa dĩ vãng.
Đem em về ru giấc ngủ đài trang
Em là cánh hồng của riêng Anh
Ôi, cánh hồng xinh đẹp nhất trần gian
Em yêu ơi ! Dù đời em gặp lắm phũ phàng
Anh dang tay đón rước nồng nàn
Dâng lên em trái tim vàng Anh đó
Xóa kiếp đời gió bụi lầm than ... * Anh,
Sáng nay em "vài vần sót lại" cùng Anh.
Nghe Anh kể ba ngày Tết tây, Anh vui đùa với thằng cháu ngoại mới 6, 7 tháng tuổi. Bé E vui tánh dễ chịu giống Anh há ! Bất cứ trẻ con hay người lớn, mà vui cười hoài là tâm hốn cởi mở lắm đó Anh. Hí hí, giống Anh và em "mèo khen mèo dài đuôi".
Em còn nhớ, lúc trước còn đi làm việc chung với Anh, Anh là người hay mời khách ăn uống những nhà hàng lớn. Dù trước mặt mấy ông "tai to mặt bạnh"* Anh vẫn "khôi hài" như thường, làm các ông cười híp mắt khoái quá trời.
Suốt 10 năm cuối tuần em đứng bán băng nhạc ở "TTBNPH". Mình mời được bao nhiêu Ca Nhạc Sĩ đi nhà hàng ăn cơm chung rồi Anh nhỉ ? Cũng không phải tất cả, mà cũng không ít ?! Nhớ lại hồi trước vui thật Anh há ! Em chẳng bao giờ nghĩ, em viết lách gì ráo, nên em không có chụp hình để kỷ niệm gì nhiều với những Nghệ Sĩ quen biết thân thuộc, thật là uổng ghê !
__________________________________________________ __________
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét