30.5.2006
Bấm vào đây để xem hình lớn hơn.



Tên hình: Neptune_timtim.jpg

Lần xem: 3

Cỡ: 25.9 KB

ID: 1324
Rose Neptune

Anh,
Sáng nay vừa thức dậy là bị "sao quả tạ" xà xuồng dập em ê ẩm cả hồn lãng mạn đang bay bay... Dứt khoát tư tưởng, xem như kiếp trước mắc nợ nên kiếp này mới bị tai nạn như vậy = Huề xóa "sổ nợ".
Anh thấy chưa ? Em cũng biết trước là, "đi đêm có ngày gặp ma" mà. Nhưng hổng sợ, hổng sợ, chẳng có sao cả, chỉ phiêu diêu tình_thơ_thẩn_ngẩn_ngơ trên NET mà cũng ép-phê dữ á... Lúc đầu vui quá xá. Ai dè như thế này ? Hỡi ơi ! Em thì lúc nào cũng tin như thật để được vui thật, nhưng em cũng phòng hờ chút chút... tự nhắn nhủ : "Nước từ từ chảy tới... chân giả biết liền..." . Có gì thì rút chân lên cho kịp, nếu không sẽ bị chết chìm luôn. Rút cuộc vẫn còn có Anh thôi. Còn có Anh để cho em kể lể chớ dám nói gì với ai đây ! Mà hỡi Anh ơi !Anh là Ai ? Có phải chăng, Anh cũng là Em không ?
Anh Và Em

Tuy hai mà một tấm lòng
Ngày đêm khấn nguyện ước mong cõi đời,
Sống hiền hòa với nụ cười
Người chửi không giận, mắng thời thứ tha.

Rủi người có lỡ đánh ta
Tâm Từ tưới rải, lời hòa nhã khuyên
Lòng bao dung, tạo thiện duyên
Giữa đời thường gặp Phật Tiên, Đấng Lành .

Đấng Lành em gặp là Anh
Và hằng sa số, phủ quanh em nè !

Vui thấy mồ đây Anh ơi !

*

Nhảy ra được mấy con nhái cũng vui vui rồi. Chúc Anh bình an trong muôn vàn hạnh phúc.
Mãi mãi khắc ghi tình Anh đã cho em.

Anh ơi ! vui quá ! Cái này là em nói thẳng với Anh đó nha !

Em đang trả lời thư riêng với TA, (bạn trong Phố Rùm này) thì tiếng điện thoại reo, lòng nghĩ : "chắc là Anh !". Thì quả thật vậy. À, hôm nay ngày thứ 13 Anh mới gọi em - Anh nói :
- Trong hai ngày qua, Anh "moi óc" để nhớ số điện thoại của em, mà không thể nào Anh nhớ lại được !
Em nghe lòng xót xa cảm kích, nhưng cố trấn an và ráng gượng cười cho Anh vui :
- Ha ha... Nhưng bây giờ - Anh đang nói chuyện với em nè !
Anh cũng vui :
- Hôm nay bỗng nhiên, nó trở về... Cũng may trong lúc Tata Y. đang đi chợ.
- Anh có biết mấy tháng rồi mình không gặp nhau không ?
- .......?
Em nghĩ Anh đang tìm trí nhớ :
- Anh nhớ không ?....
- À, a... Anh nhớ rồi ! Từ tháng 11 năm 2005 tới nay.
Em cố ý gợi lại trí nhớ của Anh :
- Lần chót Anh lên Paris để làm gì ?
Anh hơi lựng khựng :
- À, Anh lên Paris kỳ đó cũng họp với mấy "Jury" để đặt tên những hoa hồng mới.
Anh cười rồi tiếp :
- Đêm đó em và Anh ăn cơm Việt ở nhà hàng "Sài Gòn" xong, em đưa Anh lên phòng khách sạn "Majesty". Em bisou Anh và chào ra về.
Em cố ý cười thật to để khuyến khích tinh thần Anh thêm :
- Thấy chưa ! nay Anh khỏe lại lắm... Ngừng nghỉ mệt đi... tới phiên em kể cho Anh nghe nè : Anh nhớ từ chi tiết kỳ chót mình gặp nhau kìa... Bữa đó em không muốn ở lại với Anh - Mặc dù trước ngày, em có nghĩ : "Ngày mai mình sẽ ngủ ở khách sạn với R..." Nhưng rồi hôm sau, em đổi ý không muốn nữa... Nên gặp Anh em không có xách va-li theo. Em chỉ muốn ăn cơm với Anh rồi là về ngủ nhà em hà. Anh nhớ không ? Em đặt phòng hai giường đàng hoàng mà. Nhưng tới giờ phút chót đổi ý vậy đó. Anh thật là dễ thương và rộng lượng vô cùng. Anh luôn chiều theo ý em. Không có một lời trách hay giận hờn. Anh hay nói giỡn : "Anh hiểu em hơn em hiểu em đó".
Anh nghe, mà cứ : "À, há... À, há...". Em muốn nói nhiều để Anh bớt nói, vì Anh còn mệt.
Bất chợt, Anh dành nói :
- Bác sĩ cho Anh uống thuốc cứ ngủ hoài - Nhưng nay ở nhà chứ không còn nằm nhà thương nữa.
- Bác sĩ cho Anh về nhà là Anh khỏe rồi.
Em nghe tiếng nói của Anh dính dính lại...:
- Thôi, Anh nghỉ ngơi nha ! Ráng tập cho trí nhớ minh mẫn...
- Nay Anh ghi số điện thoại của em ở một góc riêng rồi.
Em nghe thế lòng chùng xuống một chút, cũng gượng nói giọng vui :
- Vậy để Anh khỏi "moi óc", Anh ghi tên ông chồng cũ của em là H.
- Khỏi cần, Anh ghi C. thôi !
- Em nghe giọng Anh hơi mệt đó !
- Oui, hôm nào Anh sẽ gọi cho em nha !
- Ok, chúc Anh can đảm. Em cầu nguyện Đức Mẹ Maria ở Loudres. Hy vọng em sẽ đi xuống để tạ Ơn Mẹ.
Nghe Anh cười vui và ráng nói :
- Đi thăm "Ta copine" (bạn gái của em) há!
- Oui, monsieur ! Anh còn nhớ hơn hai mươi năm trước không ?
- Bây giờ cái đầu Anh quên hết rồi ! Chỉ còn nhớ em thôi !
Anh làm em hơi xúc động - nhưng em cố gượng vui. Anh hỏi :
- Chuyện gì kể cho Anh nghe đi !
- Anh có thấy mệt chưa ?
- Không, Anh chỉ nghe thì không mệt.
- Ok, nghe nha ! Hồi Tata bị bệnh tâm thần, em cầu nguyện Đức Mẹ cho Tata hết bệnh. Chỉ mấy năm thôi. Anh nghe lời em thực hiện cách em khuyên anh nên làm với Tata. Thế là từ từ Tata hết bệnh. Rồi tới Chistine, con gái Anh bị bệnh màng óc. Em sợ quá, vì Anh còn chỉ có 1 đứa con gái duy nhứt là niềm hạnh phúc đời Anh, mà nó có bề gì chắc Anh và Tata sẽ khổ ghê gớm lắm. Em cầu nguyện ngày đêm với Đức Mẹ Loudres và Phật Bà Quan Thế Âm Bồ Tát Cứu Khổ Cứu Nạn cho gia đình R. C. Một tuần lễ Christine nằm mê man trong nhà thương. Anh gọi em mà tiếng nói của Anh nghẹt nghẹt hoàn toàn tuyệt vọng. Em khuyên Anh hãy HY VỌNG. Em nói, Anh và Tata đi qua nhà Thờ cầu nguyện tiếp với em. Sau 10 ngày trong nhà thương, Chistine bình phục trở lại và hai đứa mình cùng xuống Loudres. Anh còn nhớ không ?
- Nhơ nhớ thôi không rõ ràng lắm em ơi !
- Nhơ nhớ cũng hay rồi ! Anh nghỉ nha !
- Anh sẽ gọi em thường xuyên hơn ! Yêu em vĩnh cửu ! Chào em !
- Anh vẫn còn nhớ hai tiếng "vĩnh cửu" bầng tiếng Việt mà Anh học thuộc lòng cũng làm cho em hạnh phúc quá rồi. Mãi nghĩ nhớ Anh, hôn Anh và chào Anh !
.......
Anh thấy không? Thần giao cách cảm, và Trời Phật ban cho em hạnh phúc, nên khiến Anh nhớ lại số điện thoại gọi lên em.
Trời Phật thật công bằng đó Anh ơi !
Cầu mong Anh sớm bình phục rồi em sẽ dẫn Anh xuống Loudres gặp Đức Mẹ Maria. Em sẽ chờ đợi hứng những giọt nước "Cam Lộ" dưới chân Đức Mẹ cho Anh uống. Em vững lòng tin phép lạ của Bồ Tát Quán Thế Âm và Đức Mẹ Maria. Cũng như em tin có Phật ở trong tâm và có Chúa ở trong lòng em vậy. Nói tóm lại, em tin các Đấng Lành. Em cố gắng bắt chước các Ngài mà hành sự thế gian như bao dung, tha thứ, dù ai đó có chửi mắng đánh đập em. Mang Yêu Thương tràn ngập trong tim thì không còn chỗ cho những thứ như tham_sân_si_giận_hận_oán_thù chen vào lòng được. Với tấm lòng này, em tha thứ cho người chửi mắng em sáng nay. Cầu nguyện cho "người ấy" được bình tâm, nhẹ trí để "tự thắng" đám mây vô minh và tam bành lục tặc.

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT