14.5.2006

Anh,
Anh vẫn im lìm trong gió mây !
Đã trôi qua hai mươi ba ngày

Hôm nay thế giới : ngày Lễ Mẹ
Nhưng "Lễ ấy" chẳng phải ở Tây !
....................23
*
16.5.2006
Anh,
.............. ! Ngày thứ 25..... em chờ đợi... Trong khoảnh khắc nghĩ Anh đã vào lòng đất lạnh... Xác rã rời hoà vào cát bụi đã tạo thành thân Anh... Anh "Trở Về" để vun bồi cây cỏ đượm màu xanh... Cho muôn hoa thêm sắc trên ngàn cành tươi thắm...
Em vẫn kiên tâm chờ chờ đợi đợi... Như một trò đùa, hay một cuộc chơi.. Rồi mai này em cũng sẽ tới nơi... Trên cõi đó, ôi tuyệt vời huyền diệu...
Mình sẽ gặp nhau Anh nhé ! Hạnh phúc vẫn mãi dư thừa. Đau khổ này không trừ hết được đâu Anh à !
Cảm ơn Anh đã cho em những niềm vui và hạnh phúc tuyệt vời trên cõi thế.
Lòng em mãi mãi ghi khắc tình Anh.
...............
.........25
*

17.5.2006
Anh,
........!!
Trong những ngày chờ đợi tin Anh, em đọc truyện đời xưa...:
.................
Xem như hoa bướm giữa đàng,
Người ca hát, kẻ đệm đàn có sao !

Qua tuần trăng, chàng ước ao :
Trái tim dào dạt muốn trao tặng nàng.
Tình yêu, bạc vạn, vàng ngàn,
Muốn Mai làm vợ, chia tan cảnh nhà.

Vốn ghét cái kẻ thứ ba,
Phá tình chồng vợ, chia xa chẳng màng.
Mai cho bài học phũ phàng,
Khỏi đau lòng vợ anh chàng mộng mơ.

(ba tháng sau)

Cạnh ven rừng vắng hôm xưa.
Chàng ngồi ủ rũ nước mưa đẫm đầy.
Mắt buồn thân xác hao gầy.
Hỏi Mai: "Em động lòng này không em ?"

Giựt mình bước lại gần xem !
Thấy người tiều tụy hom hem nét buồn.
Mai rằng : "Đừng đợi mỏi mòn,
Vợ nhà con dại anh tròn phận chưa ?"

Người phụ bạc, Mai không ưa :
Đắm say hoa lạ, gạt lừa vợ con.
Mai từng gặp cảnh héo hon,
Chồng rẫy vợ, cha bỏ con, não lòng...

Cổ kim quen thói đàn ông
Năm thê bảy thiếp, vào tròng khó ra.
Xót xa thân phận quần thoa
Lòng Mai thương hết loài hoa trên đời.

Hoa vườn, hoa dại đọa đày !
Má hồng phận bạc, vướng hoài khổ đau.
Bướm ong ham muốn đổi trao,
Ngắm hoa vườn lạ tranh nhau giựt dành.

Mai là hoa dại rừng xanh
Có chi để dạ thâu canh buồn đời.
Trải qua mưa gió, rã rời,
Cành tan tác lá, hoa rơi rụng mùa ?

Nghe lòng những chát, cùng chua !
Một đời hoa, chịu thiệt thua lắm lần :
"Người đừng dành chỗ bất nhân.
Cho Mai thay thế mất phần người kia !

Hoa tàn, dầm dãi nắng mưa,
Bận lòng chi để đón, đưa mỗi ngày.
Hãy về vun xới vườn cây,
Hết tình ? Còn nghĩa ! Chốn này hiểm nguy.

Chớ làm một kẻ tình si.
Cho Mai mỗi bước chân đi nhẹ nhàng.’’

..........
(Trích đoạn thi truyện "Đời Mai")


...................ngày thứ 26

*
17.5.2006
bis

Bấm vào đây để xem hình lớn hơn.



Tên hình: HoaHonghong1.jpg

Lần xem: 3

Cỡ: 37.3 KB

ID: 1386

"Anh Tỉnh Dậy"
Anh,
Hễ mỗi lần em chẳng còn chút HY VỌNG là được nghe tiếng nói của Anh. Đôi khi em nghĩ, chắc Anh đang vào hôn mê ? Mà gần như vậy. Vào nhà thương, người ta cho Anh ngủ gần tháng nay. Đó, bao ngày em niệm "Tâm Như Đất". Cố ráng quên Anh đi, xem như mộng mị đi qua. Thì được tin vui !
Em nghe giọng nói của Anh khỏe hơn. Hơn nữa, Anh được tin vui "thắng một vụ kiện" khá lớn. Em từng khuyên Anh nên buông xả. Anh cũng muốn "Xả Buông" mà nó cứ dính trong đầu Anh hoài. Anh rất bực tức. Anh bảo : "Anh muốn làm như em khuyên, nhưng rất tiếc Anh không giống em ".
Cú chót trong đời Anh, Anh vẫn "thắng". Đó mới thấy cái tánh "không chịu thua" của Anh. Vì thế mà nó làm hại thân xác Anh ghê gớm vậy. Xem như Anh quá tốt số . Ha ha... Anh ban cho Tata Y. , cho em và cho đời nữa.
Anh từng nói : "Thà Anh "Bố Thi' cho tặng thế gian, chứ Anh không chịu thua những kẻ 'gian lận' Anh. Tới đâu Anh cũng tới hết...". Nhưng em biết trong cái bực tức, Anh còn sợ "bị thua" nên tinh thần nó đày đọa thân xác Anh như thế. Bây giờ "thắng kiện" rồi, chắc chắn Anh sẽ hết bệnh !
Tạ Ơn Trời Phật Chúa Mẹ đã cứu Anh...


................Bắt đầu số 0